Contents
- 1 NHỌC NHẰN NGHỀ GÁC CHẮN TÀU Ở SÀI GÒN – NHỮNG “NGƯỜI GIỮ CỬA” THẦM LẶNG BÊN ĐƯỜNG RAY
- 1.1 1. Nghề gác chắn tàu – thầm lặng nhưng đầy gian nan
- 1.2 2. Làm việc 12 – 24 giờ liên tục: “Không được phép lơ là một giây”
- 1.3 3. Nguy hiểm rình rập: bị đe dọa, ném đá, mở barie trái phép
- 1.4 4. Mức lương “ba cọc ba đồng” – sống tằn tiện giữa Sài Gòn đắt đỏ
- 1.5 5. Gánh nặng cuộc sống và mong mỏi được quan tâm hơn
- 1.6 6. Nghề gác chắn tàu – công việc bình dị nhưng vô cùng quan trọng
NHỌC NHẰN NGHỀ GÁC CHẮN TÀU Ở SÀI GÒN – NHỮNG “NGƯỜI GIỮ CỬA” THẦM LẶNG BÊN ĐƯỜNG RAY

1. Nghề gác chắn tàu – thầm lặng nhưng đầy gian nan
Giữa nhịp sống hối hả của Sài Gòn, hình ảnh những nhân viên gác chắn ngày đêm trụ vững bên đường ray đã trở nên quen thuộc. Dù nắng như đổ lửa hay mưa giông bão táp, họ vẫn đứng đó – miệt mài, trách nhiệm và đầy áp lực.
Ghé trạm chắn chùa Ưu Đàm (Thủ Đức) vào trưa hè oi bức, chúng tôi bắt gặp chị Hoàng Thị Bình, nhân viên gác chắn đã có hơn 4 năm gắn bó với nghề. Vừa hạ barie, chị vừa liên tục nhắc nhở người đi đường dừng lại. Nhưng bất chấp cảnh báo, vẫn có người cố tình lấn qua, phóng xe sang bên kia đường.
Đó là một trong những áp lực lớn nhất mà những người làm nghề phải đối mặt mỗi ngày.
2. Làm việc 12 – 24 giờ liên tục: “Không được phép lơ là một giây”
Theo chia sẻ của chị Bình, một ca trực kéo dài đến 12 tiếng, thậm chí có ngày thiếu người, chị phải trực liên tục 24 giờ. Trung bình mỗi ngày có từ 25–30 chuyến tàu ra vào, trong đó nhiều chuyến chạy ban đêm.
Đoạn đường ngang trạm Ưu Đàm là khúc cong, khuất tầm nhìn – chỉ cần chậm vài giây có thể dẫn đến tai nạn thảm khốc. Vì vậy, người gác chắn phải luôn 100% tỉnh táo.
Đêm xuống, buồn ngủ đến mấy cũng phải cố gắng cầm cự bằng cà phê, trà đặc hoặc rửa mặt liên tục. Không ai hiểu, mỗi tín hiệu báo tàu đến đều khiến người gác phải hồi hộp dõi theo từng chuyển động.
3. Nguy hiểm rình rập: bị đe dọa, ném đá, mở barie trái phép
Không chỉ áp lực về thời gian và trách nhiệm, nhân viên gác chắn còn đối mặt với nhiều hành vi thiếu ý thức:
-
Tự ý nâng barie để vượt đường ray
-
Vượt ẩu khi tàu sắp tới
-
Quát nạt, đe dọa khi bị nhắc nhở
-
Thậm chí ném đá vào trạm gác, như trường hợp trạm Hiệp Bình bị phá vỡ 3 tấm kính
Mỗi ca trực vì thế luôn kèm theo nỗi lo về sự an toàn, không chỉ cho người đi đường mà cả chính họ.

4. Mức lương “ba cọc ba đồng” – sống tằn tiện giữa Sài Gòn đắt đỏ
Dù chịu áp lực và nguy hiểm, mức thu nhập của nhân viên gác chắn lại rất thấp.
Hai vợ chồng chị Bình đều làm trong ngành đường sắt:
-
Lương từ 3,8 – 5,6 triệu/tháng, kể cả tăng ca
-
Sau chi phí sinh hoạt, gần như không còn bao nhiêu
-
Cả gia đình phải sống trong phòng trọ 12m²
Hết ca, chị Bình đi hái rau bán thêm, còn chồng chị dậy từ 3h sáng để chạy xe ôm. Tất cả chỉ mong đủ tiền nuôi con nhỏ và trang trải cuộc sống.
Không riêng chị Bình, nhiều nhân viên khác tại các trạm như Bình Triệu, Hiệp Bình cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Thu nhập thấp khiến họ phải làm thêm nhiều công việc khác sau giờ trực để duy trì cuộc sống.
5. Gánh nặng cuộc sống và mong mỏi được quan tâm hơn
Theo chị Đỗ Thị Trang – cán bộ công đoàn trạm Hiệp Bình, hầu hết nhân viên gác chắn đều thiếu thốn, làm việc vất vả, nhưng chế độ đãi ngộ còn thấp. Có người gần 20 năm trong nghề nhưng mức lương vẫn chỉ quanh 5 triệu đồng/tháng.
Họ mong muốn có:
-
Chế độ đãi ngộ tốt hơn
-
Hỗ trợ cải thiện nơi làm việc
-
Điều kiện an toàn cho trạm gác
-
Các trang thiết bị bán tự động để giảm áp lực
Những người gác chắn xứng đáng được ghi nhận nhiều hơn, bởi chính họ đang bảo vệ an toàn cho hàng ngàn người qua mỗi chuyến tàu.
6. Nghề gác chắn tàu – công việc bình dị nhưng vô cùng quan trọng
Có thể họ không được biết đến nhiều, không xuất hiện trên báo chí mỗi ngày, nhưng những người gác chắn tàu ở Sài Gòn vẫn bền bỉ giữ an toàn cho từng đoàn tàu, từng người dân qua đường.
Đó là nghề của sự kiên trì, trách nhiệm và hy sinh thầm lặng.
Một nghề tưởng chừng giản đơn, nhưng lại chứa đựng cả mồ hôi, nước mắt và vô số hiểm nguy.
XEM THÊM:
KÝ ỨC VỀ CHUYẾN TÀU THỐNG NHẤT ĐẦU TIÊN NỐI HAI MIỀN NAM – BẮC
